“Thời không sai lệch” hay quá rồi nhưng “Thời không ngân hà” cũng không kém cạnh. Nhạc Ngải Thần thì cả lyric, cả giọng hát và âm điệu, những đoạn đệm đều đi vào lòng người.
—-
“Thời không ngân hà” từng ca từ đều trầm lắng và có điều gì đó xót xa, tiếc nuối không nguôi. Mình cảm nhận như một chấp niệm không thể nào buông bỏ được.
Đúng vậy, có lẽ ai trong chúng ta cũng có một chấp niệm nào đó theo ta mãi một đời. Yêu một người nào đó, nhớ một người nào đó, hi vọng một điều gì đó, tiếc nuối một điều gì đó. Cứ mỗi lần buồn thì lại nghĩ ngay về nó, cứ mỗi khi một mình thì lại bùi ngùi nhớ về. Một buổi sáng thức dậy lại bâng quơ nghĩ về điều đó. Một buổi chiều ngủ muộn tỉnh dậy bơ vơ và lại ước quay ngược thời gian để thực hiện nó.
Cái thứ mang tên “chấp niệm”, mang tên “bỏ lỡ” đó vô cùng đáng sợ. Nó cứ ở mãi trong tim, để rồi khi giá lạnh, khi cô đơn, khi yếu lòng, nó lại nhói lên, đau lên, nhức lên.
Một cái tên mà khi nghe gọi, ta lại giật mình, ngậm ngùi cúi mặt. Một câu nói mà khi ta nghe qua, ta cố nén nước mắt vào trong. Một chiếc bóng mà ta khao khát nhìn thấy nhưng lại không biết đối mặt như thế nào, không biết phải tìm kiếm nơi đâu. Nghẹn ngào hơn là khi đã tưởng chừng có thể chạm tới, ta đã gặp, đã thấy. Nhưng … hoàn cảnh đã khác rồi, tất cả đã thay đổi, không thể nào như được lúc ban đầu.
Hình ảnh đó cứ mãi ở trong đầu, thật đẹp, thật đẹp… Nhưng mãi chỉ có thể ở trong đầu…
Mỉm cười khẽ rồi cất sâu vào trong tim. Và những lúc chấp niệm hiện lên trong đầu thì mở bài hát này và gặm nhấm nỗi buồn cũng là một ý kiến hay đấy. Nỗi buồn ấy rất đẹp, rất đẹp. Không thể với tới nhưng vẫn mãi khắc cốt ghi tâm. Vì những khoảnh khắc đã từng đều rất đẹp mà. Ngay cả dù không được đáp lại, dù có thể còn chưa bắt đầu thì nó vẫn rất đẹp, rất đẹp.
Hi vọng một ngày nào đó có điều gì đó có thể khiến chúng ta tạm gác lại chấp niệm này, cất nó vào sâu một chút để tận hưởng được hạnh phúc của hiện tại. Nỗi buồn thật đẹp nhưng đừng buồn quá sâu, quá lâu. Đau đấy. Hãy mở lòng cho một hạnh phúc mới, nhé.
Yêu thương thật nhiều.
-Rối-
—-
Lời dịch bài hát “Thời không ngân hà”
Khi chú bướm gãy cánh bay được một vạn năm ánh sáng
Em sẽ đến buổi hẹn với tôi chứ
Khi sa mạc cằn cõi đón đợt tuyết tiếp theo
Liệu chúng ta có trở về được như lúc đầu.
Thời gian xuyên qua hồi ức đan chéo vào nhau
Dừng lại ở hình ảnh thuở mới quen
Ánh hoàng hôn kề bên sườn mặt dịu dàng của em
Nhiều năm trôi qua
Em vẫn như vậy.
Em xuyên qua thời không, lướt qua ngân hà trong giấc mộng
Là ngôi sao sáng nhất bầu trời đêm
Em là câu chuyện được sàng lọc qua hàng vạn niên đại xa xăm
Là kết cục đời này tôi viết không xong.
Em trước mắt tôi, cách một giây năm ánh sáng
Ngoài tầm tay, với chẳng tới, nắm chẳng được
Em là hồi ức của kiếp này, em là người không ai thay thế được
Em là thời không sâu thẳm, là khắc cốt ghi tâm.
—–
Link Vietsub trên Youtube: https://www.youtube.com/watch?v=vephpF5xReo
—–
Một số bài hát khác Rối thích nghe:
- Những ngày mưa cô đơn: Tại sao lại chọn cô đơn ?
- Tầm dữ: Xa cách muôn trùng đáng sợ đến mức nào ?
- May mắn: Xa nhau bao lâu rồi nhỉ ?
—-