Chuyên mục lưu trữ: Nghe nhạc

Một bước xa xôi – Lắng chút nhạc buồn

Hôm nay, nghe “Một bước xa xôi” của Nhậm Nhiên sau một ngày hơi chua xót nhẹ nên viết ra vài dòng tâm tình. Ai đó ghé qua cho nhau tí cảm xúc dẫu buồn lắm nhưng nói ra cho nhẹ lòng hơn…


“Lòng vòng như một lối mê cung làm sao có thể dạo chơi được
Có hàng ngàn con đường để con người lựa chọn…”

Cuộc đời này lớn lắm, rộng lắm, có hàng ngàn con đường đang chờ ta dấn bước. Ai cũng liên tục rượt đuổi theo điều mình mong muốn, không có điểm dừng. Có được rồi thì nguội lạnh chóng chán, đem tất cả cho vào dĩ vãng đã qua. Thứ mới rồi cũng sẽ trở thành đồ cũ, cứ thế mà xoay vòng. Cuộc sống cứ thế mà cứ lòng vòng, đưa con người ta vào trò chơi mê cung không lối thoát.

Ai sẽ tìm ra bản thân mình trong đó ? Ai sẽ đánh mất luôn cả chính mình ? Mỗi lúc ngồi xuống nhìn lại thì thấy lòng rối như tơ vò trăm mối. Tiếc nuối chuyện cũ, sợ hãi tương lai, bâng khuâng hiện tại rồi cứ thế làm cho bản thân trở nên bận rộn với mục tiêu mới để dần quên quá khứ, để hướng đến một tương lai khác đi, chỉ mong là thật khác với trước đây …

“Đời người huyền ảo như tơ trăm mối
Nào dám trì hoãn để ngồi nấu rượu nói cười vui vẻ…”

Chẳng cầu mong một giây phút tĩnh lặng, an yên ngắm nhìn thế giới này bởi càng tĩnh lặng, càng động tâm, càng dày đặc những nghĩ suy xáo trộn. Mơ hồ lắm nên chẳng thể bình yên … Thôi cứ bước tiếp mà đời được thanh thản, nhưng chưa rõ trước sau, chưa nghĩ thế nào, lòng càng vô định, chỉ sợ đúng rồi cũng thành sai.

Mà đời này nào sợ chi sai bởi con đường là do ta quyết định. Thoải mái thì cứ bước, vui vẻ thì cứ đi, tương lai thì để mặc ngày mai quyết định. Chỉ cần mỗi ngày thật đẹp, mỗi ngày ta cảm thấy đã hết mình, mỗi ngày thật đáng sống, thế thôi. Cuộc đời vạn con đường để ta lựa chọn, cớ sao đi mãi một lối mòn không ánh sáng, lắm bụi vương.

Nếu như tất cả đều có thể lựa chọn, xin cho bản thân một con đường vương chút bụi trần nhưng ngập đầy nắng mai, đón chút gió mát thổi nhẹ vào tâm hồn còn đong đầy hương tình màu hạnh phúc. Mơ hồ cũng được, hãy mở lòng để dạo bước trên một con đường mới, không phải vô thức mà hoàn toàn tận hưởng từng bước đi trên con đường này. Mỉm cười rạng rỡ và tự tin bước đi, không gắng gượng, chẳng u sầu.

Nếu lòng càng mơ hồ thì lặng yên đúng thật chỉ làm ta thêm xao động, suy nghĩ càng nhiều.

  • Càng mơ hồ, ta phải càng tìm cách thư giãn. Tìm một nơi nào đó để đến, đổi một chút gió trời, một chút không khí, ngồi nói chuyện với một người lạ bên đời, thật lâu, thật say, để cho những muộn phiền biến tan theo làn mây cơn gió, theo men rượu tình say. Rồi tâm trạng sẽ dần đổi khác, tâm tư cứ thế mà sáng ra, rồi ta sẽ có một lựa chọn đúng đắn.
  • Ta mở quyển nhật ký đã cũ, lướt thư viện xem những hình ảnh đã qua. Lắng lại những hồi ức còn vương trong tâm trí. Không phải cố nhớ, cố giữ mà là cất lại, bỏ quên. Chỉ khi nhìn lại tất cả, ta mới sắp xếp được mớ hỗn độn trong tâm trí và bắt đầu đặt bút viết tiếp đoạn đường mới cho chính bản thân mình.

Ai chắc chắn cũng từng hoang mang với cuộc sống này. Có những lúc đứng giữa những đoạn đường sự nghiệp chẳng biết chọn sao cho đúng. Có những lúc chạy mãi theo hình bóng của một ai đó rồi chợt mất dấu, bị bỏ lại trơ trọi lúc nào chẳng hay. Có những lúc nhìn lại sao ta cứ phấn đấu mãi vì một tương lai chẳng thấy lối ra để rồi hoang mang khi dấn thân vào một con đường mới, chẳng biết kết quả thế nào.

Chính xác cuộc đời là một mê cung, chẳng thấy lối ra, chỉ là càng đi càng sáng, càng đi càng trưởng thành. Chỉ mong một ngày tâm có thể an yên, ngắm nhìn thật lâu thế giới này và gật gù với những điều đã qua, trông đợi vào mỗi ngày mai xuất hiện. Không còn vướng bận chuyện cũ, chuyện mới, chuyện tương lai.

Có lẽ ta chẳng thể mong có thêm một ngày nào nữa để cho ta ích kỷ sống thêm chút nữa hay sửa đi những sai lầm của ngày hôm qua nhưng điều ta có thể là quyết định lựa chọn và sống trọn từng ngày của hiện tại. Chẳng nuối tiếc quá khứ, càng không do dự trước tương lai.

Sống sao cho nhẹ lòng nhất có thể, sống sao cho hạnh phúc nhất có thể. Gói ghém tất cả bụi lòng gom vào một góc nhỏ trong tim. Mỉm cười và bước tiếp con đường mình cho là đúng đắn. Cứ vui vẻ, tôi nhé. Hít nhẹ một hơi, thở ra từ từ, buông hết mọi suy nghĩ loay hoay trong đầu. Nghe một chút nhạc và ngủ một giấc thật ngon. Sáng dậy nắng mai sẽ về, mọi chuyện sẽ ổn cả thôi …

————

P/s: Chúng ta đã từng hạnh phúc, đã từng vui vẻ. Một bước nữa có lẽ chẳng chắc chắn được sẽ bắt kịp hạnh phúc. Nhưng một bước xa xôi biết nhường nào. Có lẽ người đó sẽ chẳng đứng đó chờ ta, có lẽ người đó sẽ bước một con đường khác, có lẽ bước tiếp chính là chấm dứt mọi thứ.

Nhưng có lẽ chỉ có bước thêm một bước thì mọi chuyện mới có thể rõ ràng. Tất cả phụ thuộc vào chính ta, thôi thì cứ mạnh mẽ, cứ vui vẻ bước một bước có lẽ xa xôi lắm, chẳng thể với tới nhưng thà cứ bước để chẳng hối hận về sau dù cho đó là dấu chấm cho đoạn kết của câu chuyện này…

-Rối-

Link: https://youtu.be/Hh5Q1Ksl8Iw

——-

Nghe thêm một số bài hát khác ở đây nhé: https://thangngaylonxon.com/category/giai-dieu/

——-