Lưu trữ cho từ khóa: chuyện con voi

Góc nhỏ riêng tôi: Những mặc định đáng sợ trong cuộc sống …

Chúng ta luôn có những mặc định, những vết thương tâm lý nặng nề, có thể chẳng phải chúng ta tự tạo ra, đó là do xã hội, do gia đình, do những nỗi đau trong quá khứ mang lại. Ta cứ giữ khư khư mãi những định kiến, chẳng dám bước tiếp mà chẳng hề biết rằng mọi thứ có thể buông bỏ một cách dễ dàng chỉ là ta chưa hề có khái niệm từ bỏ.

Câu chuyện về chú voi trong sở thú

Chắc có nhiều bạn đã nghe câu chuyện này rồi, một câu chuyện khá thú vị và nhiều ý nghĩa. Câu chuyện nói về lý do vì sao những chú voi trong sở thú chỉ bị xích bằng một cái xích bé xíu nhưng lại không đạp bể nó mà bỏ chạy.

Chú voi ấy được thuần hóa từ hồi bé xíu. Và cách người ta thuần hóa nó là trói nó bằng một sợi dây xích cứng cáp và dù voi có vùng vẫy thế nào thì cũng không phá vỡ được. Và theo thời gian, voi con dần quen với sợi dây xích và mặc định nó không thể thoát khỏi nơi này dù nó ngày càng lớn lên rất nhiều về hình dáng. Voi quyết định cam chịu sống cả đời trong sở thú kia và bị bó buộc bởi sợi xích bé nhỏ mà không hề biết rằng sợi dây xích nhỏ đó chỉ một cái vung chân là nó có thể tự do vẫy vùng và về với đúng nơi mà nó thuộc về.

Những mặc định đáng sợ trong cuộc sống

Chúng ta ai chắc chắn cũng có những xiềng xích tâm lý ảo như chú voi kia. Chúng ta luôn mặc định mọi thứ và đôi khi không phải chúng ta tự tạo ra những mặc định đó mà chính xã hội, chính những người xung quanh lại tạo nên xiềng xích cho bản thân ta.

Là con gái chỉ cần giỏi việc nhà là được ? Là con trai thì phải có sự nghiệp ? Là con gái thì chỉ cần có tấm chồng tốt là được ? Là con trai thì phải có nhà cửa thì mới lấy vợ ? Đến tuổi này mà chưa lập gia đình ? Học ngành này sẽ không có việc làm ? Học ngành kia sẽ trở thành ông này bà nọ ? Cô kia đẹp thế chắc làm nghề không lành ? Anh này giàu thế chắc lừa gạt ăn may ?

Xung quanh ta luôn có những xiềng xích tâm lý ảo bao vây, hình thành gánh nặng vô hình khiến chúng ta áp lực và phải sống theo cách xã hội, gia đình mong muốn. Chúng ta không thể sống tự do, không thể buông bỏ dù mọi thứ rất nhẹ nhàng và dễ dàng.

Và có những xiềng xích do chính chúng ta tạo ra bởi chúng ta chẳng dám nhìn thẳng vào điểm yếu của bản thân mình, cũng chẳng một lần thử cố gắng vượt qua sang chấn đó.

Chúng ta yêu một người đến nao lòng và khẳng định sẽ yêu người đó cả đời. Đến lúc họ ra đi, chúng ta vẫn mặc định rằng chúng ta sẽ không thể nào quên được họ, không thể nào bước tiếp bên một người khác. Chúng ta đâu biết rằng thời gian rồi sẽ xóa nhòa tất cả. Đến một thời điểm nào đó, chúng ta sẽ quên được chỉ là chúng ta không cố gắng buông bỏ, không cho bản thân cơ hội để tìm kiếm hay thích nghi với cuộc sống mới, hạnh phúc mới mà thôi. Và lý do quan trọng nhất là chúng ta không thể đối diện với lỗi lầm của chính mình, thất bại của chính mình nên mới không thể buông tay.

Chúng ta muốn trở thành chuyên gia trong một lĩnh vực nào đó nhưng chúng ta lại có những mặc định tiêu cực về nó. Chúng ta muốn làm ca sĩ nhưng lại sợ người ta nhận xét tệ về mình ? Chúng ta muốn làm bác sĩ những lại sợ máu ? Chúng ta muốn làm vũ công nhưng lại sợ ngã đau ? Rồi chúng ta chẳng dám thực hiện ước mơ dù cho là đặt dấu chân vào điểm xuất phát. Ngày nhỏ chúng ta bị đuối nước và mặc định bản thân sợ nước rồi chẳng bao giờ có ý định đi biển nữa mà chẳng biết học bơi nhanh đến độ nào.

Hãy buông bỏ những mặc định đáng sợ trong cuộc sống

Chúng ta mặc định chúng ta không làm được điều gì đó bởi chúng ta tin vào quá khứ, chúng ta luôn sống trong niềm tin đó. Trong quá khứ, ta đã thất bại thì bây giờ chúng ta sẽ thất bại. Nhưng chúng ta bây giờ khác với chúng ta ngày trước, hoàn cảnh khác, con người khác, cuộc sống khác. Sao ta vội từ bỏ chỉ vì một ý niệm xưa cũ. Hãy đặt một niềm tin mới và sống trọn với một cuộc đời mới. 

Thế giới đã dần thay đổi, mỗi ngày mỗi phút thậm chí mỗi giây. Chúng ta cũng thay đổi và đôi khi ta còn không nhận ra sự thay đổi của bản thân. Nên đôi lúc hãy nhìn nhận lại bản thân mình, viết ra những dòng nhật ký nhìn nhận những ưu điểm, khuyết điểm của mình cũng như xin ý kiến chia sẻ của người khác về bản thân để đánh giá lại mình và hình thành nên những niềm tin mới, giá trị mới của chính bản thân.

Không có gì là không thể. Quá khứ có thể không nhưng tương lai thì chưa chắc. Tất cả là do chúng ta quyết định. Chú voi kia tại thời điểm trưởng thành, chỉ cần một cú vung chân thì xiềng xích sẽ vỡ thành trăm mảnh và chú có thể trở về đúng vị trí của nó, trở về với tự do, trở về với khu rừng nơi mà chú thuộc về. Còn chúng ta chỉ cần cho bản thân cơ hội phá tan những xiềng xích tâm lý, những mặc định xưa cũ thì chúng ta cũng sẽ tự do về mặt tâm hồn, sẽ tìm ra chân lý cho cuộc sống tương lai. Chỉ cần ta nghĩ khác đi, cho phép bản thân một cơ hội để sống tốt hơn, mọi cố gắng đều có ý nghĩa của nó.

Yêu thương thật nhiều.

-Rối-

—————————

Không cần chờ đến một thời điểm thích hợp mà chính chúng ta sẽ tạo ra thời điểm thích hợp đó…

Mọi chuyện đều sẽ ổn...

Những vết thương ngày ấy giờ đã lành rồi, tất cả chỉ còn là vết sẹo ngoài da mà thôi. Đã không còn đau nữa rồi …

Một bài hát hay: https://shorten.asia/J63fvMRE

Một quyển sách hay: https://shorten.asia/x5CQbbfG