Lưu trữ cho từ khóa: cho và nhận

Hãy trân trọng chiếc thùng rác yêu thương …

Ngày hôm nay, chúng ta có chuyện buồn. Chúng ta đem câu chuyện buồn ấy kể cho một người bạn, một người thân hay bất kỳ ai mà chúng ta tin tưởng, đôi khi chúng ta cần họ cho một lời khuyên, lời an ủi, hỏi han nhưng đôi khi chúng ta chỉ cần trút hết bầu tâm sự, chỉ cần họ lắng nghe là đủ. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ người ngồi đối diện chia sẻ chuyện buồn với bạn cũng có chuyện buồn ? Điều chúng ta cần là điều họ cũng đang cần. Hãy trân trọng những chiếc thùng rác yêu thương.

Mỗi chúng ta đều có cuộc sống riêng, có những nỗi đau riêng và ai cũng dốc hết sức để hàn gắn vết thương trong tim của chính mình. Nhưng đôi lúc nhìn lại, chúng ta lại quá ích kỷ chỉ nghĩ cho bản thân mà không quan tâm đến cảm xúc của người khác và vô tình làm tổn thương những người đáng được yêu thương.

Khi chúng ta buồn, chúng ta chỉ còn nghĩ cho chính bản thân mình, cảm thấy mình là một đứa bất hạnh nhất, đau khổ nhất và không quan tâm đến cảm xúc của người đối diện. Chúng ta có thể vô tình chạm vào nỗi đau của họ mà không hề hay biết.

Hôm nay, bạn tức giận vì bị sếp mắng thì bạn thân của bạn cũng có thể đang đau đầu vì bị đồng nghiệp ganh ghét, chiêu trò.

Hôm nay, bạn đang sấp mặt với đống deadline báo cáo thì mẹ bạn có thể đang mệt mỏi chi từng đồng cho những hoá đơn điện nước của cả gia đình, ba bạn đang khổ sở với những dự án kinh doanh.

Hôm nay, bạn đau đầu vì không có lấy một mảnh tình vắt vai thì chị của bạn cũng có thể đang khóc lóc vì anh chồng ngoại tình, làm sao giành được quyền nuôi con.

Hôm nay, bạn bị khó chịu do chứng viêm mũi dị ứng nhưng đâu biết chú của bạn đang mắc căn bệnh mãn tính oái oăm nào.

Đời này, không chỉ có mình chúng ta gặp chuyện không may, càng không có chuyện ai sung sướng, ai đau khổ hơn ai. Mỗi người đều có những nỗi niềm riêng, có thể họ không chia sẻ nhưng không phải là không có. Có thể họ cứ vui cười kể về một câu chuyện không may nhưng đâu ai biết lúc xảy ra họ đã đau thế nào.

Nên ngày hôm nay, nếu bạn thấy ổn thì thật sự may mắn, nếu buồn thì hãy chia sẻ với người bạn yêu thương và sau khi nói hết ra thì hãy hỏi ngược lại họ hôm nay thế nào ?

Tệ nhất là khi chúng ta kể xong câu chuyện buồn của mình rồi xem người đối diện như một chiếc thùng rác để vứt bỏ những cảm xúc tiêu cực của mình. Chúng ta nên quan tâm một chút đến nét mặt và cảm xúc của người đối diện bởi câu chuyện buồn của bạn đôi khi chỉ là một góc nhỏ trong nỗi đau lớn của người đó. Đừng vô tình làm tổn thương cảm xúc của họ khi họ đã cố gắng lắng nghe và chia sẻ cảm xúc của mình.

Và đôi khi ta vô tình kể câu chuyện buồn và buông câu “Sao mày/ai đó hiểu được ?” với người bạn hoặc người thân, hay vội vàng lặn mất tăm, không một lời tạm biệt, không quan tâm đến thái độ người nghe cũng không cho người nghe góp ý điều gì.

Nếu đã không bàn tới được cái kết tốt đẹp hay chuyển sang một chủ đề vui vẻ cởi mở thì cũng đừng kết thúc bằng một câu nói hay một hành động có thể gây tổn thương cho người khác.

Hôm nay, chúng ta buồn, cảm xúc như một mớ hỗn độn thì người đối diện chưa chắc đã vui. Và tại sao không cùng nhau san sẻ những mớ bòng bong này và dọn dẹp chúng mà lại gom tất cả những thứ ấy vứt vào người khác. Chúng ta đâu biết hôm nay, họ cũng có những rối rắm, những tiêu cực và ta lại góp phần chôn vùi niềm vui, niềm hi vọng của họ bằng mớ hỗn độn đáng ra không liên quan gì đến họ. Họ là người chúng ta tin tưởng để sẻ chia nhưng ta lại biến bản thân thành người không xứng đáng để chia sẻ.

Hãy trân trọng những chiếc thùng rác yêu thương.

Yêu thương thật nhiều.

-Rối-

————————-

Nên nhớ chia sẻ là một quá trình có hai chiều cho và nhận…

“Sống là cho đâu chỉ nhận riêng mình” (Tố Hữu)

Một quyển sách hay: https://shorten.asia/JACzXuG8