Tâm tư đôi khi vô định lắm, cuộc sống cũng chẳng khác lắm. Mọi thứ đều trống trải, hoang mang và đôi lúc không biết bản thân muốn gì, đang làm gì và sau này mọi thứ sẽ ra sao. Mọi người xung quanh ai cũng trách ta sao không tìm cho mình một điểm tựa, một công việc ổn định, một nơi đúng nghĩa để trở về, sao suốt ngày cứ long bong mệt mỏi thế, chẳng cô đơn à.
Thẻ: góc nhỏ riêng tôi
Góc nhỏ riêng tôi: Lời nói giá trị đến mức nào ?
Nếu bạn biết lời nói ấy có giá trị thế nào thì tại sao cứ cố chấp chẳng nói ra ? Và nếu bạn đã từng nghĩ câu nói kia sẽ có thể làm tổn thương ai đó thì cớ sao lại nỡ buông lời ?
Góc nhỏ riêng tôi: Bên ngoài bình yên, bên trong bão tố
Đến một lúc nào đó, chúng ta cảm thấy mọi thứ như dừng lại, ngày lại ngày nhẹ nhàng trôi đi, không mảy may thay đổi, không một chút sóng gợn gió lay. Tưởng chừng mọi thứ như nằm trong guồng quay của nó cũng là lúc cuộc sống trở nên bình yên nhất, an yên nhất nhưng không, mọi thứ đều bình yên trừ bản thân chúng ta.
Hãy trân trọng chiếc thùng rác yêu thương …
Ngày hôm nay, chúng ta có chuyện buồn. Chúng ta đem câu chuyện buồn ấy kể cho một người bạn, một người thân hay bất kỳ ai mà chúng ta tin tưởng, đôi khi chúng ta cần họ cho một lời khuyên, lời an ủi, hỏi han nhưng đôi khi chúng ta chỉ cần trút hết bầu tâm sự, chỉ cần họ lắng nghe là đủ. Nhưng có bao giờ bạn nghĩ người ngồi đối diện chia sẻ chuyện buồn với bạn cũng có chuyện buồn ? Điều chúng ta cần là điều họ cũng đang cần…
Niềm tin là ánh sáng soi đường dẫn lối cho chúng ta tìm thấy hạnh phúc …
Đơn giản là hai chữ niềm tin nhưng mấy ai có thể giữ vững nó…
Góc nhỏ riêng tôi: Mưa à, sao vẫn chưa chịu rơi !
Có những nỗi sợ cứ đeo bám dai dẳng từ bé đến lớn, đặc biệt…