Giông bão nào rồi cũng sẽ qua đi, thực tại dẫu có gian khó thế nào thì rồi cũng sẽ kết thúc. Không phải sau cơn mưa nào thì cũng có cầu vồng, không phải câu chuyện nào rồi cũng kết thúc viên mãn, không phải thực tại phũ phàng thì tương lai sẽ rạng ngời tươi sáng nhưng cố gắng nào cũng sẽ được đền đáp xứng đáng.
Thẻ: nhat ky

Góc nhỏ riêng tôi: Lắng nghe cảm xúc thật của chính mình
Đôi khi chúng ta đang buồn, chúng ta đang cố kiềm nén cảm xúc của bản thân mà không hề hay biết.

Góc nhỏ riêng tôi: Quay lưng không có nghĩa là phản bội, là hết thương …
Những ngày mưa gió thế này làm tâm trạng chúng ta cứ ẩm ương thế nào ấy nhỉ. Chẳng buồn nhưng cũng không vui. Cứ thấy bầu trời xám xịt lại thì nỗi lòng dường như dâng lên và làm tâm trí ta não nề đến lạ kỳ.

Chuyện những ngày mưa…
Rồi một cơn mưa nhẹ thoáng, bao ký ức bỗng chốc ùa về, cuốn nước mắt trôi theo những giọt mưa …

Lang thang mãi với mây trời đâu có nghĩa tâm này chẳng hề thấy cô đơn …
Tâm tư đôi khi vô định lắm, cuộc sống cũng chẳng khác lắm. Mọi thứ đều trống trải, hoang mang và đôi lúc không biết bản thân muốn gì, đang làm gì và sau này mọi thứ sẽ ra sao. Mọi người xung quanh ai cũng trách ta sao không tìm cho mình một điểm tựa, một công việc ổn định, một nơi đúng nghĩa để trở về, sao suốt ngày cứ long bong mệt mỏi thế, chẳng cô đơn à.

Góc nhỏ riêng tôi: Những mặc định đáng sợ trong cuộc sống …
Chúng ta luôn có những định kiến, những vết thương tâm lý nặng nề, có thể chẳng phải chúng ta tự tạo ra, đó là do xã hội, do gia đình, do những nỗi đau trong quá khứ mang lại. Ta cứ giữ khư khư mãi những định kiến, chẳng dám bước tiếp mà chẳng hề biết rằng mọi thứ có thể buông bỏ một cách dễ dàng chỉ là ta chưa hề có khái niệm từ bỏ.