Một buổi sáng với khí trời se lạnh, tôi bước nhẹ ra khỏi hiên nhà. Một nụ hoa vừa chớm nở ven đường. Nó đang được bao bọc bởi một lớp sương mai trong veo và mỏng manh. Rồi một cơn gió khẽ lay, những hạt mưa lất phất rơi xuống, lay nhẹ nhành hoa ấy. Giọt sương ấy rơi xuống vỡ tan trên con đường dài rộng, nước mưa cuốn giọt sương đi xa mãi xa mãi, giọt sương rồi sẽ hoà vào dòng chảy ra biển vô bờ.
Thẻ: chuyện mèo

Góc nhỏ riêng tôi: Xin mơ về một chút bình yên …
Người ta mơ về những chuyến du lịch xa hoa, mơ về giấc mơ triệu…

Lớn rồi cảm thấy thế giới mênh mông và khó hiểu nhường nào …
Lúc bé, cứ ngỡ lớn lên có thể tự do tự tại khám phá trọn vẹn thế giới này. Ai dè lớn lên mới thấy, thế giới ôi sao rộng lớn và khó hiểu đến thế. Tìm hiểu mãi mà chẳng hiểu hết, cứ đi mãi mà chưa hết một góc trời. Rồi ta cứ chênh vênh giữa cuộc đời, không đủ thời gian để trải nghiệm, không đủ khả năng để thử sức, thiếu cả cuộc đời để sống trọn vẹn thế giới này …

Góc nhỏ riêng tôi: Một chút rối bời … Chắc sẽ ổn …
Dạo này, trời hay mưa. Những cơn mưa réo rắt suốt đêm ngày làm những nỗi lòng cứ trỗi dậy, những rối bời về quá khứ, tương lai và cả những lo lắng cho thực tại dong dài.

Góc nhỏ riêng tôi: Chuyện về nhà …
Cuộc sống đôi khi là những vòng lẩn quẩn. Yêu thương không nhất thiết là…

Góc nhỏ riêng tôi: Mọi thứ vẫn ổn chứ ?
Lâu ngày gặp lại câu đầu tiên chúng ta sẽ hỏi là gì ? Có phải là “Dạo này thế nào ?”, “Mọi thứ có ổn không ?”, “Ổn định chưa ?” …. Dăm ba câu hỏi nhưng đôi lúc cũng khiến ta chạnh lòng.