Loading

Sài Gòn lắm lúc cũng đáng yêu cực kỳ. Những con người xa lạ nhưng những lúc khó khăn lại ấm áp đến lạ kỳ. Một ngày ngập đường, ngập cả tình thương…

Đêm nay, một đêm mưa dầm dề, ngập mọi nẻo đường. Cứ ngỡ rằng mọi thứ như đổ sập khi chiếc xe trút hơi thở cuối cùng và … tắt máy. Ai dè lại gặp những con người lạ lẫm nhưng có trái tim ấm áp đến lạ kỳ.

Đang dắt xe lầm lũi vượt qua mấy con sóng ngập trên đầu gối thì cô bạn bên cạnh bắt chuyện hỏi thăm. Vừa dắt bộ, vừa chuyện trò vài chuyện linh tinh, cùng nỗi lo không biết sao về tới nhà.

Vừa rẽ vào con đường về gần nhà, tạm biệt cô bạn đáng yêu, tưởng đâu sẽ lạc lõng trên con đường này, tưởng đâu sẽ lên cơ chuột khi dắt bộ hơn cây số nữa. Nào ngờ, mình gặp hai ông chú dễ thương và đẩy xe mình về tới đầu hẻm luôn. Thương vô cùng.

Ai cũng trùm áo mưa kín mít, cũng chẳng biết mặt mũi ra sao, đâu ai cần nhớ mặt đặt tên. Nhưng sao họ đẹp đến diệu kỳ.

Thay vì lái mô tô vượt mặt nhanh như tát nước vào người đang dắt bộ, thay vì đứng quay phim chụp hình chê cười người già, phụ nữ đang bị lún dưới nước mưa, vẫn có những người lựa chọn dừng lại đẩy xe lên lề cho một cụ già, vẫn có người chạy chậm hơn, dành chút thời gian về trễ một tí để đẩy xe cho một cô bé về nhanh hơn. Hoặc chỉ đơn giản cùng nhau sẻ chia vài câu chuyện để vơi bớt mệt mỏi khi gồng mình đẩy xe qua con đường ngập nước.

Sài Gòn nhiều lắm những con người đáng yêu như thế…

————-

Văn minh hay không không phải ở bộ quần áo họ đang mặc, ở cái xe họ đang đi mà văn minh nằm ở sự lựa chọn hành động như thế nào với những người xung quanh.

-Rối-

Link sách hay: https://shorten.asia/baJHNAJm

Roi

Freelance Writer, Ghost Writer | Review sách, quán ngon, kể chuyện mèo và tản mạn cuộc sống hằng ngày

Bạn cũng có thể thích

Chia sẻ với Rối những gì bạn đang nghĩ nhé: